Không có quy định cấm chụp ảnh khỏa thân nghệ thuật; nhưng có những nỗi khổ mà nếu biết, chẳng mấy ai dám bước vào địa hạt lắm khi bị xem là không bình thường này.
Chuyện hậu trường chụp ảnh khỏa thân
“Người mẫu đã khỏa thân, di chuyển đến vị trí bãi đá bên suối để chuẩn bị chụp ảnh thì bỗng đâu xuất hiện hai cái đầu của hai người đàn ông đi câu cá. Cú đối mặt quá bất ngờ, cả hai bên chỉ biết sững sờ nhìn nhau…”. Nghệ sĩ nhiếp ảnh Thái Phiên bắt đầu chuyến hướng dẫn khách du lịch đến những địa điểm mà mình từng đưa người mẫu tới chụp ảnh khỏa thân, bằng một câu chuyện làm quà.
Công ty Du lịch Nam Phương bố trí cho nhiếp ảnh gia Thái Phiên hai cô người mẫu, biết “hy sinh vì nghệ thuật”, chấp nhận “rủi ro” khi thay y phục ngay bìa rừng vắng, chân trần băng qua những bãi đá sắc cạnh bên bờ suối lớn… Hoạt cảnh sững sờ nhìn nhau tuy tái hiện không hoàn chỉnh, nhưng khi Thái Phiên thị phạm tư thế diễn xuất cho người mẫu vừa xong thì bỗng xuất hiện một chiếc xuồng câu “bé tẻo teo” lướt tới từ bên trái, còn phía bên phải, trồi lên từ mặt nước một gương mặt đang vừa tắm vừa mò cá…
Trong chuyến hành nghề hướng dẫn viên du lịch kiêm hướng dẫn chụp ảnh cho du khách… lần đầu tiên trong đời mà bối cảnh lại hiện đúng như những gì vừa kể, Thái Phiên may mắn có ngay dẫn chứng để không bị cho là… nói quá sự thật.
Nhưng đó là chuyện trên bãi đá hẻo lánh ở Trị An thuộc huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai. Sau đó một ngày là khung cảnh buồn cười không kém trong những động cát miên man ở Hòn Rơm, ngoại ô thành phố Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận. Khi cô người mẫu đang di chuyển khá nặng nhọc lên đồi cát, vào vị trí đắc địa để các tay máy sáng tác, bỗng từ phía mặt kia của động cát, hiện dần lên vóc dáng to vật vã của một anh chàng Tây ba lô đang lang thang chụp ảnh.
Nhiếp ảnh gia Thái Phiên lẫn những tay máy không chuyên đứng từ xa ngỡ ngàng, không nghe được họ nói gì trong tiếng gió rít qua cồn cát. Chỉ thấy người mẫu xua tay rối rít, còn chàng Tây ba lô của chúng ta nhún vai, vung tay còn tít mù hơn, áng chừng rằng tôi đâu có rình mò gì, tôi chỉ vô tình đi ngang qua đây thôi.
Như thế, những nơi “thâm sơn cùng cốc” mà nhà nhiếp ảnh này lặn lội tìm kiếm để đưa người mẫu đến chụp ảnh nude, giờ đây đã không còn là “lãnh địa” độc quyền của Thái Phiên nữa. Thậm chí, đó còn là những nơi… nhộn nhịp bước chân người, khi các công ty du lịch, lữ hành bắt đầu thò tay vào khai thác. Họ phải tiếp tục đi lùng địa điểm xa hơn.
Làm đẹp cho đời, nhưng đời không hiểu
Không có quy định nào cấm chụp ảnh khỏa thân nghệ thuật, cũng “chưa thấy văn bản nào của nhà nước bài trừ ảnh nude” – ông Chu Chí Thành, Chủ tịch Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam khẳng định. Nhưng sau gần 20 năm cầm máy, nghệ sĩ nhiếp ảnh Thái Phiên cho biết, anh sáng tác thể loại ảnh này chẳng khác nào một tên ăn trộm. Anh xin triển lãm ảnh khỏa thân ba lần đều được cấp phép nhưng rồi đều bị hoãn lại vì “chưa phù hợp thời gian và địa điểm”, chỉ có cuốn sách ảnh nude Xuâncùng bộ lịch nude thì may mắn được phát hành.
Thái Phiên trên mặt báo với những bức ảnh khỏa thân lâu nay chỉ là bề nổi. Đằng sau đó là những nhọc nhằn mà ai biết rồi sẽ không dám làm công việc này”, Thái Phiên bày tỏ. Không biết có được cấp phép hay không, và ai cấp phép cho mình đi chụp đề tài nhạy cảm, nên nhà nhiếp ảnh này cứ phải khai phá những nơi chưa từng có người đến, thậm chí bí quá dắt cả người mẫu vào khách sạn, “công an có thể bắt tôi, tất nhiên rồi cũng thả thôi, nhưng thật lòng, tôi chẳng biết phải giải thích thế nào trong tình cảnh đó”.
Ngoài Thái Phiên, làng nhiếp ảnh còn một số tay máy như Trần Huy Hoan, Dương Quốc Định, Lê Quang Châu… thành danh với ảnh nude, một số khác thi thoảng có công bố ảnh khỏa thân. Còn theo một nhà nhiếp ảnh, chẳng biết trong làng còn có bao nhiêu người theo đuổi thể loại này vì đề tài nude vẫn quá nhạy cảm ở Việt Nam.
“Người mẫu không mảnh vải che thân nơi rừng vắng không bóng người hay trong studio, phòng khách sạn. Một mình, một mẫu, chỉ có cả hai biết với nhau hoặc cùng lắm là… ruồi, muỗi biết. Nên dù tôi có nói gì thì cũng không mấy ai tin lời ông Thái Phiên. Gần 20 năm chụp ảnh khỏa thân, với hàng trăm người mẫu nhưng may mắn, tôi chưa gặp tai nạn nghề nghiệp hay tai tiếng nào”, Thái Phiên bộc bạch.
Nhưng những sự cố nhỏ thì Thái Phiên cũng có đủ để rỉ rả kể trong “sự nghiệp” làm hướng dẫn viên của mình đến lúc nào mà ông chủ công ty du lịch không thuê nữa thì thôi. Ông Lý Việt Cường, Giám đốc Công ty Du lịch Nam Phương, cho biết: “Đây là sân chơi cho những người yêu thích chụp ảnh, có sự hướng dẫn của nhiếp ảnh gia Thái Phiên, chứ không phải thuần về việc chụp ảnh. Tuy khác nghề nhau, nhưng chúng tôi gặp nhau ở điểm chung là thích khai phá những nơi chưa có dấu chân người”.
Chẳng có trường lớp nào dạy chụp ảnh nude, cũng chưa từng có tour du lịch nào chào mời khách đi chụp ảnh bằng những cái tên ảnh khỏa thân như Rừng vắng, Giấc mơ của đá, Sóng cát… Nếu một con đường rộng rãi đến với nhiếp ảnh khỏa thân nghệ thuật là quá khó khăn thì phải chăng đây có thể là một trong những “tiểu lộ” để len dần vào đại lộ của cái đẹp mà tạo hóa đã ban cho loài người? Và đến khi nào thì những nhà nhiếp ảnh theo đuổi đề tài ảnh khỏa thân như Thái Phiên không còn than rằng: “Chúng tôi mang cái đẹp đến cho đời, nhưng thật bất công khi đời không hiểu, thậm chí còn hiểu sai rằng ảnh khỏa thân là không bình thường, là trái thuần phong mỹ tục”.
VÕ TIẾN
http://www.baodatviet.vn/Home/vanhoa/Sung-so-nhin-nhau-chup-anh-nuy/200911/67188.datviet